Ở Thái Lan, ngoài những người lao động tình dục và coi đó như một nghề để kiếm sống thì còn rất nhiều cô gái khác vẫn duy trì những việc làm như dọn dẹp, bán hàng và tình dục là “mánh” kiếm thêm. Chính vì vậy mà theo các chuyên gia xã hội học, sẽ cực kỳ khó để thống kê được có bao nhiêu gái mại dâm đang hành nghề ở Thái Lan.
Ước tính từ các tổ chức nghiên cứu và phi chính phủ cho thấy, con số dao động từ 70 nghìn (theo công bố của Bộ Y tế công cộng Thái Lan) cho đến 2,8 triệu. Nhìn chung con số được nhiều tổ chức chấp nhận nhất nằm ở mức 2 triệu. Tổng doanh thu của ngành công nghiệp tình dục Thái Lan, theo tính toán của Tổ chức Lao động Quốc tế (ILO), ước khoảng 22 đến 24 tỷ USD.
Từ năm 1934, mại dâm được coi là hợp pháp ở Thái Lan. Tuy nhiên đạo luật năm 1960, tiếp đó là Đạo Luật phòng chống mại dâm, BE. 2539 (1996) đã quy định cấm các hành vi mua bán dâm. Mua bán dâm sẽ bị phạt 1 tháng tù và/hoặc 1.000 baht (khoảng 40 USD), mua dâm trẻ em có thể bị tù 6 năm, còn chủ chứa sẽ bị phạt tù 3-15 năm. Mua dâm trẻ em dưới 18 tuổi bị phạt 4-20 năm tù và phạt tiền 80.000 – 100.000 baht. Năm 2003, Bộ Tư pháp Thái Lan đã từng đề xuất thảo luận về việc hợp pháp hóa mại dâm. Tuy nhiên, do vấp phải sự phản đối của dư luận và những lo ngại về hệ lụy xã hội nên đề xuất bị bãi bỏ.
Luật là như vậy, nhưng trong thực tế, các nhà thổ lại hoạt động công khai dưới sự bảo kê của Mafia và sự làm ngơ (thậm chí hợp tác bảo kê) của chính quyền địa phương. Sự trái ngược giữa pháp luật và việc thực thi lớn đến nỗi nhiều người lầm tưởng mại dâm ở Thái Lan là hoàn toàn hợp pháp. Ở khía cạnh khác, nó cũng cho thấy sự yếu kém, “tiền hậu bất nhất” của hệ thống pháp luật Thái Lan, và thậm chí là cả sự lũng đoạn chính quyền địa phương của tội phạm có tổ chức. Ước tính có hơn 60 ngàn nhà thổ ở Thái Lan, còn nhiều hơn số trường học ở nước này.
Nhìn qua vẻ ngoài quy củ của các phố đèn đỏ, nhiều người nước ngoài cho rằng chính phủ Thái Lan đã tổ chức tốt mại dâm và điều đó sẽ làm giảm tác hại mà mại dâm gây ra (như hối lộ, bảo kê, ma túy…). Nhưng thực tế, những góc khuất tội ác ẩn sau các khu đèn đỏ này khác xa so với họ vẫn tưởng. Chính phủ Thái Lan không hề quản lý các khu đèn đỏ, nắm quyền kiểm soát là các băng đảng tội phạm. Các phố đèn đỏ Thái Lan là nơi ẩn náu an toàn của những thế lực tội phạm khét tiếng như Hội Tam Hoàng hay Yakuza.
Xã hội Thái Lan có quan điểm cực kỳ thoáng về mại dâm. Không chỉ đàn ông, mà nhiều phụ nữ Thái tin rằng sự tồn tại của mại dâm giúp giảm số vụ hiếp dâm, và họ coi mại dâm là một phần của cấu trúc xã hội.
Một nghiên cứu do ĐH Chiengmai thực hiện gần đây cho thấy nhiều nam giới Thái Lan bắt đầu mua dâm từ năm 13 tuổi; một nửa thanh thiếu niên dưới 16 tuổi và 90% nam sinh viên duy trì thói quen đi nhà thổ.
Ngoài ra, vì nghèo, một số nam giới Thái Lan đã phẫu thuật chuyển giới để đi bán dâm kiếm tiền. Họ thường được gọi là “thái giám thời hiện đại”.
Đó là tổng quan về hoạt động mại dâm ở Thái Lan. Như vậy đã rõ rồi nếu bạn đi du lịch Thái Lan mà mua bán dâm thì sẽ có thể bị bắt giam và phạt tiền vì đó là hoạt động bất hợp pháp.
Một sự thật là rất nhiều cô gái Việt Nam sang du lịch và tham gia bán dâm “lậu” tức là bán ngoài các hoạt động trá hình ở các địa điểm đã đăng ký kinh doanh như Bar, massage … Sang Thái Lan không phải xin visa nếu ở dưới 30 ngày. Sau 30 ngày đó nếu muốn ở lại thì phải xin gia hạn với mức phí là 60 USD.
Cánh đàn ông nhớ nhé nếu nổi hứng thì cũng nên lựa chỗ vì các nhà thổ đều có bảo kê là xã hội đen. Đừng dại dột gây gổ kẻo mang họa vào thân.